trăng treo trên phá
lõa những lớp sóng gọi nhau
ngư phủ chạm miền vây vi
trăng
đâu người xa lạ!?
hứng trong vốc nước bàn tay...
qua đây
cong
chiếc thuyền trôi chậm
thức giọng hò
thức ca dao
thức vào khuya khung huyền hoặc
bến nguyệt tình chạm thuở đầu yêu...
đan cài ô then, mắt lưới
buông vào dòng nhịp gõ ròng lên
và đêm...
nền không màu dệt thêu bóng tối
em
sáng một vầng trăng...
Đ. N.T.G
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét