xứ mây, em dệt dèng sau khung cửa
mắt xanh miền thăm
thẳm đại ngàn
con tim vọng khèn
và môi rung nhịp
đàn Trưl* hai sợi
chạy mạch song song
và nếu khoảng
không Trời - Đất chưa bao giờ giáp lại
thì mây làm kẻ
giao du.
mây của dạng thức
đuôi rồng, đầu hổ...
biến thiên tại
lòng chủ thể!
đừng giữ mây trong
tay
hãy lưu trong hồn
và mơ bồng bềnh
cùng bay qua đỉnh đỉnh
rồi sà về thung
lũng... rót tình mưa.
mây không biên giới
- mây tự do
mây A Roàng ai ví
nụ hoa nở
bung những sắc màu
lân tinh
phết lên gam gam
màu thổ cẩm
bàn tay nào họa tiết
hoa văn?
cho tôi ngắm say một
lần... rồi thành mây đi mãi.
chiều xứ mây...
góc trời tây nhiều
dạng thức ra ngoài hình sin, cos
của núi đồi, của
Trường Sơn
và của con đường Hồ
Chí Minh huyền thoại...
trong mây ẩn những
trầm tích, những phúng dụ ngôn từ
những trường tồn bản
thể người Tà Ôi...
như đá triệu triệu
năm, như suối ngàn ngàn đời
như chiếc gùi đựng
bao thương thương nhớ nhớ
như bàn tay người
mẹ, như bàn chân cha
như đôi mắt già
làng thấy sơn Thần và hình hài linh thú...
em đã hát lời giao
duyên ngoài tầm tôi hiểu biết
ôi, chiều lên ngược...
A Roàng - xứ mây.
...........................................................................
Trưl*: Một loại
đàn truyền thống người Tà Ôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét